Lúc này Lưu Văn Vũ đã là cổ tiên. Dưới sự trợ giúp của hắn ta, u Dương Bích Tang cũng đã thành công thăng tiên.
Lưu Văn Vũ hiểu ý u Dương Bích Tang, mỉm cười ôn hòa: "Nhị đệ, ngươi cứ yên tâm mà ngủ đi. Có ta ở đây, nhất định bảo đảm ngươi không lo."
u Dương Bích Tang ngay cả khí lực gật đầu cũng không có, nghe xong liền nhắm mắt, mê man ngay tại chỗ, thể hiện sự yên tâm tuyệt đối đối với Lưu Văn Vũ.
"Đại ca, Nhị ca đã thăng tiên thành công, ta cũng có thể mà. Chừng nào đại ca mới giúp ta, để ta có thể thử một lần." Ánh mắt Mặc Sư Cuồng trở nên nóng bỏng, biểu hiện nôn nóng.




